Tặng bé Ngọc
Ngọc đỡ tôi đi đêm vắng lạnh
xa lòng, xa cả những thơ xưa
bia đắng, tình càng thêm đắng
lắm
tôi buồn, thèm một phút ngây
thơ
môi hôn đêm ấy sao ngọt quá
như những tình xưa đã đội mồ
hai bàn tay mỏi tôi không đếm
chỉ biết giờ sống lại thời mơ
môi hôn đêm ấy sao mềm quá
tôi uống môi em ướt cuộc tình
mai sau dẫu có về đâu đó
có lần nào em nhớ tôi không?
có lần nào em rơi nước mắt
khóc cho một phút lúc ta yêu?
tình như sóng cuốn tôi đi mãi
một ngày em đến xóa cô liêu
chết đắm bất ngờ, tôi đâu
biết
người thơm, hương Ngọc thoảng
qua hồn
mai có gặp không? tình có
hết?
chút gì còn lại: dấu môi
vương
3/10/2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét