Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2020

Trầm sâu, trầm sâu hơn

Lỡ lao vào chốn mịt mùng này, như kẻ lỡ cưỡi lên lưng cọp, tôi phải đi, đi mãi, mong tìm được ánh sáng nào, để trốn thoát cái mà tôi gọi là sự lừa lọc, ma mị không biết xấu hổ của bọn cầm quyền hiện thời. Một lũ quốc gian đang bán đứng nước non này cho Tàu, kẻ thù truyền kiếp.

Tôi là thi nhân,  tôi cóc cần tới những câu thơ nhảm nhí, dù của chính tôi hay của bất cứ người nào tự xưng hay được xưng tụng là nhà thơ. Tôi cóc cần đánh giá khen chê hay những lời xu nịnh. Bởi tôi hiểu thơ thật là thơ, sẽ tồn tại, còn tất cà những giả danh sẽ phải lộ nguyên hình.

Thi nhân phải sống tròn đầy kiếp lưu đày y đã chọn. Dĩ nhiên có nhiều con đường dễ dàng, tràn hoa thơm trái ngọt của vinh hạnh phù du. Thi nhân chân chính, như đã có căn tu mười ngàn kiếp trước, nhận chân ngay sự phù du của vinh hạnh nhất thời này.

Cái gì còn đọng lại sau, cứ cho là mười thế kỷ đi, hoặc hơn nữa? Cáí gì, khiến cho từ những ngu dân dốt nát cho tới kẻ quyền cao chức trọng, kẻ lăm le làm thầy trong thời của y, đều phải cúi đầu? Cái đó, là sự thật đã tinh luyện qua thống khổ trần gian, là báu vật mỗi kẻ tự nhận mình là người sáng tạo phải chìm sâu vào nó. Phải đắm chìm với nó, lăn lóc với nó, đề cuối cùng gióng một tiếng chuông.

Họa sĩ, nhạc sĩ, văn thi sĩ, và nhất là những triết gia, đã gióng nhiều tiếng chuông cảnh tỉnh, nhưng nhân loại vẫn u mê, vẫn là đàn cừu, bị điều khiển bởi những con chó đeo tấm thiếp bài CHỦ NGHĨA.

CHỦ NGHĨA luôn là sự mê hoặc, luôn là thứ muốn bao trùm, luôn là thứ muốn là duy nhất. Gã chăn cừu ma mãnh thúc giục đàn chó săn đeo thiếp bài chủ nghĩa xua đuổi lũ cừu, đó chính là Satan mà Chúa Trời (Tôi tạm mượn tên gọi này - Danh khả danh vô thường danh - Bởi tôi không phải tín đồ Công giáo. Khái niệm Chúa Trời như tôi cảm nghĩ, là một sự thật và hiện hữu thiêng liêng, ở ngoài mọi tôn giáo. Vì vậy, xin nhắc lại, Chúa Trời trong bài viết này không phải Chúa Trời của Công giáo, Tin Lành, hay bất cứ giáo phái nào có xuất xứ từ Cựu Ước. Và tên gọi Satan cũng vậy. Những tên gọi và khái niệm quen, tôi nghĩ, giúp bạn tiếp cận dễ hơn luồng tư tưởng tôi muốn trình bày) luôn xoa dịu nhưng không bao giờ tiêu diệt hắn. Chúa Trời, đấng thiêng liêng minh thánh, biết phải có đêm và ngày, sáng và tối, dữ và lành, vân vân... Người đã tạo tác thế giới này. Người đã tạo tác nhân loại. Nhưng Người không can thiệp, và cũng không thể can thiệp những gì diễn ra trong cái thế giới chính Người đã tạo tác ra. CON NGƯỜI đã được tạo. CON NGƯỜI phài tồn tại tự thân hay có thề diệt vong. Bởi tự CON NGƯỜI. Đừng trách Chúa.

Khi đã chìm sâu vào lý duy nhất, mọi lẽ trên đời có cũng như không.

05/6.2020