Thứ Năm, 8 tháng 1, 2015

Mấy bài thơ viết từ 08 - 12/2014 (và vài ngoại lệ)




Chim không biết hót

1.

vườn xưa có con chim nhỏ
véo von những lời tình tự
ca tụng mỏ đẹp, lông tơ
và tưởng đời tươi như mơ

không vườn... cũng con chim đó
khàn khàn cất tiếng đau... khô...
vì sao? vườn xưa... quá khứ
không vườn... chim trú nơi mô?

giữa trời chim già rách mỏ
cháo chác bay, cánh mỏi nhừ
giữa trời chim già tắt thở
lịm rồi tiếng hót ngây thơ...

2.

ngày xưa có con chim nhỏ
vườn tan chim không chỗ ngụ
tiếng hót từ lâu nghẹn mỏ
chim kia đã chết... trong tù...

3.

mùa đen bầy chim mỏ đỏ
tưng bừng ca tụng chủ nhân
hồn chim xưa cười... lũ nhỏ
hót thế chẳng bằng ta câm!

13/8/2014


Có thể là lần cuối

Con tim chìm tới đâu khi từ những bầy chim xác xơ lông cánh gắng cất tiếng hót cuối cùng của mùa xưa? Ngày trôi. Đêm trôi. Tuần. Tháng. Năm. Tất cả qua nhanh quá. Để người tóc trắng bùi ngùi ngoái lại. Sau lưng mình biển quá vãng mênh mông.

Thắng bại gì rồi cũng một kiếp người thôi. Cuộc chiến mà tôi vẫn còn theo đuổi không có gì oanh liệt hết.
Không chiến tuyến. Không đồng đội. Cuộc chiến này tôi chỉ còn lại hai bàn tay trắng.
Và một trái tim mãi không học được chữ căm thù. Dù với những kẻ căm ghét tôi nhiều nhất.

Con chim cất tiếng hót cuối cùng là tiếng kêu thương. Từ đây, từ đây thiên đường đã mất.
Thơ của tôi đã chết. Những xác chữ trôi phập phều cũng chìm mau dưới sóng thời gian.

20/9/2014


Tặng tuổi trẻ chúng ta

(Tặng Lê Văn Hội) 

Tuổi mới lớn thằng nào cũng đói
Những năm khoai mì, khoai lang độn vào chén cơm toàn sạn
Tao, thằng Nhân gầy còm mơ làm thi sĩ
Bụng đói meo thơ chật nức trong hồn

Điểm danh lại, lớp tụi mình nhỏ xíu xiu
cũng đã phân thành ba bốn nhóm
trách chi cuộc đời vàng thau lẫn lộn
nhóm lợi ích này chỉ muốn chém nhóm kia

cuộc đời vàng thau
nhưng mình có nhau
tình bạn hữu chưa bao giờ phân cách
hơn ba mươi năm, chỉ một điều có thật
chúng ta là những bạn rất thương yêu

buổi chiều tàn nhậu với mày
thằng bạn cũ tri giao
chợt mắt ướt một lệ nồng năm cũ

con mẹ nó,
đời không cho người ta làm người
rất bình thường và rất dễ thương

đời chó chết đẩy mỗi chúng ta
mỗi đứa một phương
thằng lên xứ Nùng
thằng qua xứ Mỹ

Đôi khi nhớ tuổi trẻ chúng mình tung tăng như khỉ
chợt hoen buồn chua chát buổi chiều đông

tao và mày và bao nhiêu thằng lông bông
rốt ruộc đời mình có nghĩa gì không vậy?

hỏi để mà hỏi cho lòng vơi nhức nhối
chứ hiểu mà!
Vợ vợ con con!

Thằng có vợ đẹp như mày chết từ bữa lễ thành hôn
Thằng yêu mãi như tao chết hồn từ vạn cổ
Tính lại so đi thằng nào cũng khổ
Cuộc đời ta chưa có chữ vuông tròn

Muốn viết mãi hoài
Thư bất tận ngôn
nhìn ra cửa
đèn nhà ai mới rạng
đèn mỗi nhà mỗi sáng
cuộc đời mình tự đốt trước hoàng hôn.

7/11/2014


Chiều ngõ nhỏ

Đám con nít lao xao
Mắt sáng; và trong veo;đến nỗi
soi vào thấy rõ mặt mình:
một thằng ngu khờ
sống hết đời
chưa biết lọc đục trong

Con mẹ này buổi sáng bán bún riêu
chiều nay sao sửa sang như chuẩn bị thi hoa hậu
làm mắt tôi trợn tròn
cứ ngỡ mình mơ

Và con nhóc con miệng còn hôi sữa mẹ
chiều nay đỏng đảnh "chú... à... anh...!
Cám ơn đời còn chừa một chỗ
cho những thằng già
cứ tưởng tuổi còn xanh

Bạn tôi vá xe buổi sáng,
buổi chiều làm thêm cuốc xe ôm
Nó cũng vừa chui về ổ chuột
mái tôn, vách tôn
nhưng tình không lạnh
Giữa nhà còn một gốc cây vú sữa
nó cười hè hè
để nhớ chút màu xanh...

Chai rượu chuối rẻ tiền
đủ ấm một cơn mưa
như cơn mưa chiều nay rớt vội

Mưa rớt ngàn giọt tách tách ta ta
trên mái tôn
như nhảy điệu lambada
trong ngóc nhỏ tâm hồn
gợi nhớ một... hai... ba...
vô vàn kỷ niệm

kỷ niệm quay về quá đông
hồn không còn chỗ chứa

tôi ngắt nhánh hoa cánh cò
ngậm vào môi... nghe mềm miền thơ ấu
ngõ nhỏ có gì lạ đâu
vẫn như bao ngày cũ
sao chiều nay ngàn nỗi nhớ quay về?

13/12/2014


Cô đơn - người tình độc nhất

cô đơn!
dấn thân vào cõi cô đơn sâu, đen, lạnh, thăm thẳm

đôi khi anh ớn lạnh
đôi khi anh hoảng hồn
muốn bỏ chạy, muốn thoát khỏi vực sâu quỷ mị
hút kiệt linh hồn, sinh lực của anh

nhưng khi chân mấp mé bờ ánh sáng
anh chợt nhận chân sự thật:
một phần bản thể của mình thuộc về bóng tối
một phần bản thể của mình thuộc về nỗi cô đơn
cô đơn là người tình độc nhất
vĩnh viễn không bao giờ phản bội lại anh

đôi môi lạnh lẽo của cô đơn
thắp hồn anh nghìn trùng lửa ấm áp, đắm say và sáng tạo
thân hình mơ hồ sương khói đó
quyện chặt thân thể anh
trong cơn hoan lạc đớn đau và hạnh phúc tột vời

và anh biết cô đơn là tình yêu thứ nhất
cũng là tình yêu cuối cùng

anh ôm chặt cô đơn
đi về phía không còn ánh sáng
cô đơn đen và lạnh như đêm đông
là người tình muôn năm trong mộng
là người tình say đắm chỉ yêu anh.

5/4/2014

Loneliness - my sole lover

Loneliness!
pushing myself into the deep, dark, cold, endless loneliness
sometimes I feel chilly
sometimes I’m filled with terror
and just want to run away, free from the devil abyss

which's pulling out from me
all my soul and vitality
yet when my feet reaching the edge of light
I suddenly realize
the truth:
part of my ego belongs to darkness
part of my ego belong to loneliness
and this very loneliness is my sole lover
who’ll not ever betray me,
eternally.

her cold lips
lighten my soul with warm, passionate and creative fire
and that foggy vague body
tightly mingles with mine
in utmost pain and happiness
and I know loneliness is my first love
also my last one

I embrace you, my dear loneliness
walking to the place where light exists no longer
oh loneliness, dark and cold like a winter night
thou'art my eternally dreamy lover,
my amorous one who loves me only forever.

(Translated by the author)


Bài hát da người

da quả là mong manh
mềm hơn sương đêm mơ
mềm hơn nước suối khe
mềm mơn man

mềm hơn mầm lá cỏ
mềm như một tiếng thở
dưới hầm chữ U

da người hay da thú?
da thịt này thiên thu
còn thơm trên môi người
còn thơm trên nôi cười
à ơi....

thịt người còn hơi thơm?
thịt Mẹ Việt ngàn năm
có loài con dã thú
thịt Mẹ giờ như nem

Mẹ Việt Nam ơi
da thịt Mẹ ngát thơm từ ngàn xưa - tuổi Tiên Rồng
Mẹ Việt Nam ơi
máu xương Mẹ chắt chiu từ ngàn máu xương - của lũ con

da thịt đó, máu xương này
lũ vô loài coi cũng như không

Mẹ Việt Nam ơi
Có lẽ nào? Máu Lạc Hồng giờ phai? - Đớn đau thay!

Mẹ Việt Nam ơi
xóa đêm đen này
con mong.... một ngày mới

một ngày mới
quê hương ta sạch vết tù đày

một ngày mới
quê hương ta xóa những u mê

một ngày mới, bao la tình, bao la hồn, bao la một đất trời,
cho riêng mỗi kiếp người... một nụ cười.... bát ngát vành môi

31/10/2014


THƠ ƠI ĐỪNG KHÓC

em Thơ khóc thút thít

tiếng khóc thút thít quá hiền lành và lặng lẽ
không xuyên nổi qua tai của những gã tự xưng là nhà thơ

em Thơ khóc thút thít và nói:
em chỉ là em, vĩnh viễn là em
là tiếng hát, là tiếng khóc,
là xuất phát từ cảm xúc của con người
cớ sao con người chối bỏ cảm xúc thật của mình
cớ sao con người vay mượn toàn đồ giả hiệu để giết chết tươi em?

em Thơ khóc thút thít và nói:
em đâu cần những trường phái những học thuyết
của những thằng tâm thần tưởng mình là Thượng đế
em chỉ muốn là hoa là cỏ
là hương của một thoáng tóc mong manh
những thằng lý thuyết thơ đã giết chết tươi em
thêm những đứa mượn em để tự vinh danh là nhà thơ
khi chúng chưa bao giờ thương yêu em

chúng mượn em dã man
chúng nhân danh em - Thơ -
để nói lên những tham vọng riêng tư của chúng

em không thể tự sát vì em là Thơ
nhưng em đã bị giết dần mòn, tàn ác, nhẫn tâm
bởi chính những thằng tự xưng là thi sĩ....

Thơ ơi, đừng khóc nữa em
đừng tự sát
chỉ vì những thằng làm thơ và yêu thơ thật sự
lại bất lực trước cường quyền
trước sự ngu muội
trước sự giả trá

chỉ những thằng như anh mới đáng tự sát
khi không bảo vệ được cho những gì quá đỗi mong manh

17/10/2014


Hàn sĩ ngao ngán phú

sống trên đời
mẹ đẻ, cha sinh, nhân gian giáo dục
tưởng là đủ mà chưa hề đủ
nghèo vẫn nghèo, khó vẫn khó,
ngoài mặt ngang tàng, trong lòng bể khổ
mệt nhoài một kiếp làm trai

ngày lê lết, đêm bê bết
văn chương dở dở ương ương
mộng đầu giường mơ cuối phố
một kiếp thừa càng dài càng lố

chí những mong lấp bể dời non
lòng những muốn đồ vương chi bá
chỉ toàn trong bàn nhậu bét nhè
chỉ những lúc bụng thèm thịt cá

ba bữa sáng chiều tấp tễnh câu văn
tám tháng một năm gấp ghé tập tọng câu thơ nét vẽ
gác một căn gió hú đêm dài
trời một cõi tàn canh lạnh rú

chí muốn hỏi ông trời tạo chi lắm thú
để kẻ tham muốn vọc ao thiên
lòng muốn quên luật tắc tơ vò chỉ giết kẻ cùng nhân
để thằng xỉn muốn làm ông tổ

ban bố luật mới ngày rạng rỡ
để gái điếm cô hồn nhảy nhót tung tăng
ban bố luật nghiêm trị những thằng
mượn hơi gió hơi sương làm hùng làm hổ

buồn buồn viết mấy câu vui
gọi sảng gọi bừa là phú

nhăng nhít đôi dòng rặm rịt
cười mỉm chi tự nhạo mình điên

loi choi chữ ngả chữ nghiêng
ấy mới gọi ăn chơi tuyệt thú

15/3/2014

Cho con gái nuôi

bữa nay buồn quá hay vui quá?
chả biết, ba giờ gã khủng khung
chợt nhớ thơ ba toàn "lâm vố"
ve chai, giấy vụn... chất bao thùng

tặng cho con gái một bài thơ
từ xửa từ xưa đến tận giờ
ba chỉ toàn làm thơ tán gái
và cứ tưởng mình vẫn nai tơ

con nai tơ ấy giờ già chát
sắp tới có thằng xin tí huyết
pha tiết canh có máu nhà thơ
nai và thơ tiết canh khỏi chê!

con gái, đường ba đi đã mệt
một mai gác mái chiếc chèo cong
sống nửa đời người ba đã biết
chung quy cũng tới cõi vô cùng

nhưng con, môi ngát mùi trinh nữ
tóc mềm da trắng, mắt thơ ngây
đừng vội nếm đời, vôi vốn bạc
vui thì vui lắm, ớt thì cay

mấy lời ba viết tặng riêng con
mai mốt ba về chốn héo hon
nhớ ba đừng thắp nhang hay nến
rải sợi cỏ buồn cuốn gió đông

29/7/2014


KHI GIÀ BỖNG NHỚ

bốn mươi năm rồi nhỏ
tuổi vẫn mềm nắng mai
tình vẫn thơm mùi lụa
bà em phơi những ngày

bốn mươi năm rồi đó
tóc trắng miền lau thưa
hồn khô mơ cõi nhớ
mộng nhiều đêm sững sờ

tình dài bốn mươi năm
anh héo hơn cỏ úa
anh rụng dần từng ngày
lá rơi chiều gió bay

tình cũ bốn mươi năm
anh giờ già hơn núi
tình trong một đêm rằm
em thơm mùi lá mới

bốn mươi năm có lẽ
em quên và anh quên
đêm nay buồn mắt đỏ
thắp nến hồn, nhớ em

25/7/2014 (Cho N.H.)