Thứ Hai, 24 tháng 12, 2012

Chia






Chia nhau từng giọt nhớ mong
Giọt nào đục… giọt nào trong… ơi tình
Chia từng mộng đẹp đêm đêm
Nửa khuya chợt thức lệ mềm gối chăn
Chia từng hơi nhớ hương quen
Lẫn trong tiếng nấc còn xen tiếng cười
Chia nhau cho hết người ơi

Đêm nhớ



                


                                                                                            Tặng bé Ngọc

Ngọc đỡ tôi đi đêm vắng lạnh
xa lòng, xa cả những thơ xưa
bia đắng, tình càng thêm đắng lắm
tôi buồn, thèm một phút ngây thơ

môi hôn đêm ấy sao ngọt quá
như những tình xưa đã đội mồ
hai bàn tay mỏi tôi không đếm
chỉ biết giờ sống lại thời mơ




môi hôn đêm ấy sao mềm quá
tôi uống môi em ướt cuộc tình
mai sau dẫu có về đâu đó
có lần nào em nhớ tôi không?

có lần nào em rơi nước mắt
khóc cho một phút lúc ta yêu?
tình như sóng cuốn tôi đi mãi
một ngày em đến xóa cô liêu

chết đắm bất ngờ, tôi đâu biết
người thơm, hương Ngọc thoảng qua hồn
mai có gặp không? tình có hết?
chút gì còn lại: dấu môi vương

3/10/2010
                                                                                         

I’m a lucky guy






có những phút giây anh muốn hóa thành con kiến
để biết kiến tìm gì ngoài những hạt gạo, hạt đường, những xương cá khô
có những phút giây anh muốn làm hoàng thượng
ngồi giữa đàn cung nữ thịt da mềm thơm ngát mộng hoang sơ

có những phút giây anh muốn đi về một nơi rất xa
chỗ đường chưa có đường, lối chưa có lối
và anh lần bước giữa muôn trùng bối rối
tìm một cái gì anh chưa thể gọi tên

cũng có rất nhiều khi anh muốn quên
quên thành bại đời mình, quên tuổi quên tên
quên tất cả, thật lòng, quên tất cả
chỉ nhớ hình như mình... lâu lắm rồi, có biết... một uyên nguyên

may cho nhà chùa anh chưa xin cạo đầu làm chú tiểu
may cho những dân nghèo anh không là một gã tham quan
may cho em anh chưa từng bảo rằng nếu thiếu em, anh chết yểu
và may cho anh, em chưa lần nào nói tiếng YÊU ANH!

19/2/2012

Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2012

Mặt trời đã chết



từ đây tôi im tiếng
có còn gì để nói thêm đâu
từ đây tôi nín lặng
để lắng mùi âm thanh nhiệm mầu

từ đây chim không hót
bấy nhiêu trầm và bấy nhiêu cao
chim rách toang cổ họng
cũng chỉ thêm chút nữa niềm đau

từ đây thôi huyển mộng
buồn buồn buồn nhoi nhói đêm thâu
buồn lặng quá không khơi đủ sóng
thuyền hồn chìm nghĩm giữa cơn đau

muốn pha buồn bằng chút men say
muốn cười phà vào những đắng cay
tiếng cười chợt nghẹn ho khô khốc
máu ọc từng dòng hoen ướt môi

đau này đau nữa đau thêm nữa
có là gì chưa đủ đâu em
đêm này đêm nửa đêm miên viễn
mặt trời đã chết mặt tôi đen