Thứ Bảy, 21 tháng 1, 2017

Ngày chưa đến


những hoa cỏ ngoài kia chờ gì
sao chưa nở?
những con bé mười bảy, mười tám, mười chín... chờ gì
hay chẳng chờ chi.

anh râu tóc bạc
mất nửa xuân thì
anh, héo hon
xấu hơn con khỉ

xấu, và già, sao mùi hương thuở ấy
cứ làm mình nhớ mãi tuổi đôi mươi

mùa qua rồi
tuổi chất chồng
và mỗi ngày rơi
mỗi ngày vơi
mỗi ngày vơi
để anh biết đời mình sắp cạn

anh có tham gì đâu
chỉ cố níu, níu thời gian
và khóc
lệ của tuổi năm mươi chưa đủ ướt một đêm rằm

hoa thắm cả một con đường
cỏ chỉ còn trong ký ức
sao anh thèm, nhớ mãi lối rừng xưa

hoa đó là hoa của đất trời cho
như em vậy, như em...
mùi cỏ

anh hôn em lần đầu
và từ đó
và mãi mãi,.. mùi cỏ của một đêm
đất và trời giao hội

anh đặt tên
đêm thánh của tình ta

nhỏ yêu ơi
anh chợt khóc òa

mấy mươi năm rồi anh mãi tìm mộng cũ
mấy mươi năm rồi, em trở thành nỗi nhớ
đời này... kệ mẹ đời
nhớ, khóc, và mơ


tháng Chạp, hết năm



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét