Tiễn
biệt Nguyễn Trung Bình
(Từ trái sang: Vương Biên Hương, Nguyễn Thành Nhân, Nguyễn Trung Bình, Vũ Quốc Hùng)
“Cuộc chơi lắm thứ vui buồn
nhưng cũng phải dừng thôi,”*
Ám ảnh đã lùa vào dòng thơ cuối
Thằng làm thơ nặng nợ đời đến vậy
Chợt buông tay nhẹ hẫng phút lên đường
Anh em nhớ lắm Bình à, những câu thơ “Hồ trường”
Bình gõ chén giọng miền Trung sang sảng
Biết bao lần tụi mình ngất ngưỡng
Rượu có say đâu, chỉ choáng tình đời
Bình đi trước rồi
Dứt bỏ cuộc chơi
Thằng nhỏ dáng nâu đã về nằm chân núi
Mẹ và Em ngoảnh nhìn phía đợi
Con bò đá nghễnh sừng thách thức thời gian.
Sài Gòn, 10:11pm ngày 10-12-2009
(*) Trò chuyện
với Tấn về chuyến đi cuối cùng của Đặng Ngọc Khoa – Thơ Nguyễn Trung Bình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét