ô cửa sổ nhỏ
trên căn gác nhỏ
trên căn gác nhỏ
ô cửa vuông mở về phía sống
nơi có con đường
và những thân cây khẳng khiu
nhưng đến mùa xuân
lại nở những nụ cười xanh
cô bé tóc cột đuôi gà
ngồi bên ô cửa
mắt buồn ngơ ngác những chiều mưa
ngồi bên ô cửa
mắt buồn ngơ ngác những chiều mưa
bên dưới con đường mờ bụi
một người đàn ông hay đứng nhìn lên
và tự hỏi nhiều câu hỏi
mắt cô bé ngơ ngác buồn
ô cửa cũng rưng rưng
ô cửa cũng rưng rưng
mùa hạ, mùa thu, mùa
đông, mùa xuân...
mùa hạ, mùa thu, mùa
đông, mùa xuân...
mùa hạ, mùa thu...
những ngày cuối thu
đường vắng
người đàn ông đứng nhìn
và chờ, chờ mãi
lá rơi nghiêng nỗi nhớ vô hình
người đàn ông đứng nhìn
và chờ, chờ mãi
lá rơi nghiêng nỗi nhớ vô hình
ô cửa trống
một hình vuông tịch lặng
một hình vuông tịch lặng
mắt buồn cô bé đã về đâu
102007
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét