Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012

Ngày Valentine trắng





Rạng sáng
Con phố mờ mờ ánh đèn vàng
Ngày chưa kịp lên
Quán café nhỏ lề đường nghi ngút khói

Ngày chưa lên
và tình chưa tới
Em bây giờ nơi đâu?
Em xa xôi trong giấc mơ nào
Tôi đi mãi mà tìm em không gặp
Những con đường tôi đi
Những con đường trải bằng nước mắt
Thinh lặng mênh mông
Không gặp nụ cười.

Để giờ đây trong rạng sáng chơi vơi
Tôi ngồi nhớ tuổi trẻ mình đơn độc
Có tiếng thở nào mong manh sợi tóc
Đang luồn qua... luồn qua... tim tôi

Và nắng lên. Ngày lại đến rồi.
Ngày ngập nắng.
Ngày đẹp như một nàng tiên áo trắng
Những hạt răng lấp lánh đỉnh hàng me
Những hạt răng trong veo rơi khắp các vỉa hè
Môi son mặt trời mềm không thể tả.

Giọt café buồn đọng vào nỗi nhớ
Từng giọt chậm rơi
Từng giọt chậm rơi

Ngày tinh khôi
Nhưng tim quá rã rời
Tim mệt mỏi muốn ngủ vùi miên viễn
Ngày lên mau
Nhưng tình không đến
Tình yêu tôi trôi giạt phía vô cùng.
Sương khói buồn chợt phủ trắng mênh mông
Trắng. Trắng quá ! Một ngày Tình yêu trắng

Ngày sẽ trôi qua
Tôi chờ đêm đến
Ru êm tôi trong giọng hát hồ ly

...Đêm đến. Còn tôi, tôi vẫn đi
Những bước chân lạc loài hè phố
Có lời ca nào chao nghiêng nỗi nhớ
Con thuyền hồn bỡ ngỡ lạc sông Trăng

Và sông Trăng vẫn trắng. Trắng yêu tinh
Trắng rờn rợn
Trắng khôn cùng. Lạnh lẽo

Đêm trắng
Tôi tan ra thành cơn bão
Vũ trụ mênh mông
Trắng một tinh cầu.

14/2/2003


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét