đôi
khi... có một ngày hơi buồn
anh lơ ngơ đi qua những cổng trường
buổi chiều vàng
những con bướm môi hồng bay chấp chới
anh lơ ngơ đi qua những cổng trường
buổi chiều vàng
những con bướm môi hồng bay chấp chới
đôi khi... có một ngày hơi vui
ngày không dài và lòng chợt mới
anh ngồi trong quán cóc nhịp chân
nghe mưa chiều dìu dặt điệu valse
là anh nhớ...
ngôi nhà mà
anh đặt tên là Khu vườn cổ tích
ngôi nhà đầy ắp tiếng cười
Thỏ con ngồi ôm đàn guitar
hát về rong rêu xanh
ôi khu vườn xưa
đầy chuyện hoang đường
ôi khu vườn xinh
ngày tháng hồn nhiên
giờ khép cổng
Thỏ con đã thành người lớn mất rồi
anh còn biết nói cho ai nghe
còn biết kể cho ai nghe
về giấc mơ
có vì sao xa xăm rơi vào túi áo
Thỏ con đã thành người lớn mất rồi
đôi khi
có một ngày như thế… đôi khi...
ngôi nhà đầy ắp tiếng cười
Thỏ con ngồi ôm đàn guitar
hát về rong rêu xanh
ôi khu vườn xưa
đầy chuyện hoang đường
ôi khu vườn xinh
ngày tháng hồn nhiên
giờ khép cổng
Thỏ con đã thành người lớn mất rồi
anh còn biết nói cho ai nghe
còn biết kể cho ai nghe
về giấc mơ
có vì sao xa xăm rơi vào túi áo
Thỏ con đã thành người lớn mất rồi
đôi khi
có một ngày như thế… đôi khi...
(Khoảng
1993-94)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét