Thứ Ba, 21 tháng 8, 2012

Là Em




Tôi ngồi làm thơ
những đêm thức trắng
gom góp từng dĩ vãng
lo âu chuyện mai sau...

là em về
như những lúc chiêm bao
bước lặng lẽ vào hồn tôi ray rứt

Ơi con sáo nhỏ
con sáo nhỏ của một thời đánh giặc
Tôi vẫn mơ đồng lúa thanh bình
từng đàn sáo về ngỗ ngược hót vang
và tôi chợt hoá thân thành hạt thóc...

Có những đêm...
tôi buồn muốn khóc
hút thuốc khàn hơi
nằm trở trăn hoài
nhớ những đứa đã ra đi mãi mãi                                                                                                                       Drawn by May Ann Licudine
Ôi nhức nhối                                                        
những nỗi đau
những nỗi đau chạy dài qua một thời tuổi trẻ
mơ ước vỡ tan như bọt xà phòng
những niềm tin bẹp dúm trong lòng
Đồng đội tôi đã ngủ rất thong dong...

Em có biết không
Có biết hay không?!
 
Từng buổi từng ngày tôi đi tìm mãi
từng tháng từng năm tôi bò... tôi chạy...
để thấy mình còn có một niềm tin

Niềm tin bây giờ
Là Em!

Đừng vội nghi ngờ
nếu tôi nói chính em là lẽ sống

Đừng cười tôi
xin đừng cười
em dịu dàng trong trắng
 
em đâu biết trong em bao nét tuyệt vời
những buồn vui, hạnh phúc của cuộc đời
tôi đang khao khát

Và có em tôi tìm lại niềm tin lớn nhất
HẠNH PHÚC là có thật!
TÌNH YÊU có thật!
cho tôi.

1888

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét